Ông Họa Sĩ
Ông Họa Sĩ
Thơ Vũ Dũng
-------------------
Chàng họa sĩ mãi mê
Cúi mặt tô và vẽ
Từng nét bút tinh tế
Trên mảnh giất trắng trong
Vẽ một trời mênh mông
Có chuỗi "V" cò trắng
Vẽ chấm phá yên lặng
Cánh diều o o bay!
Họa sĩ vẽ đám mây
Trời bỗng dưng tối hẳn
Mây đen, đan mây trắng
Vần vũ và bao la
Nét bút bỗng vỡ nhòa
Khi mưa rơi lất phất
Trong veo thành u uất
Chớp giật trên bầu trời
Họa sĩ vẽ vài người
Đang trốn mưa thục mạng
Vẽ nhanh nhanh, hoảng loạn
Đen kịt giông kéo về
Thê thảm một triền đê
Bóng người đi siêu vẹo
Cây cong queo, xiên xẹo
Gió rít lên ầm ầm
Họa sĩ vẽ cánh đồng
Ngập mưa tràn cá chạy
Họa sĩ vẽ gió thổi
Vẽ mây bay, bão giông
Vẽ mù mịt trời không
Vẽ Đen xì khuất mắt
Vẽ tối tăm, chết chóc
Vẽ ngập ngụa mưa trời
Họa sĩ vẽ nên đời:
Bằng bức tranh tự nghĩ....
Thế rồi giấy kín vẽ
Ông Họa sĩ buồn rầu:
Vẽ trời tạnh vào đâu?
Không còn nơi trống giấy
Cuộc đời là như vậy
Hãy vẽ ông mặt trời
Cười rạng rỡ thật tươi
Khi vẽ mưa mới dễ...
Ai cũng là họa sĩ
Vẽ nên cuộc đời mình
Để soi bóng, lung linh
Đừng vẽ mưa vẽ gió...
( Bạn nghĩ thế nào cuộc đời bạn sẽ thế đó)
26/9/2014
Bình luận
Bình luận bằng Facebook