Say nào Thơ Vũ Ngọc Dũng
Say nào
Thơ Vũ Dũng
——————
Trời cao
võng xuống lả lơi
Chén nghiêng
lóng lánh, tình hơi, rượu nồng
Quá canh
sao rớt khoảng không
Người như rơi xuống giữa dòng tâm tư.
.
Cố nhân có rượu gật gù
Những lời tri kỷ dặn dò lòng nhau
Đời như thác nước bạc đầu
Cạn nguồn, nước cũng còn đau tận dòng
.
Trăm con sóng vỗ bờ cong
Ngàn câu phi thị làm lòng nát tan
Đời người sáng - tối- hưng-tàn
Như trăm chén rượu đổ tràn đời ai!
Rượu gì
uống mãi chẳng say
Chẳng quên được
nỗi đọa đầy..
chẳng quên…
Hay là: rượu chưa lên men
Để kẻ ngâm buồn chẳng thể lên Tiên
Ngoài kia tý tách bên thềm
Có lẽ Trời khóc vì đêm quá Buồn!
( Say là tâm thức đau khổ nhất của người muốn quên)
Bình luận
Bình luận bằng Facebook