Thi sĩ - Thơ
Thi sĩ - Thơ
Thơ Vũ Ngọc Dũng
------------------
Đêm khuya thi sĩ thức
Đàm đạo vần, điệu thơ
Rồi thấy đời thi sĩ:
Toàn ông say, ông mơ!
Có tỉnh trong thơ đấy
Vì từ ngữ vẫn THẦN
Có say trong thơ đấy:
Vì ca từ, vang ngân!
Có người bảo thơ ĐIÊN
TOàn buồn, đau, thất bại
Có người bảo thơ TÂM
Có Tri, Nhân, Đức, Đạo!
Lời ca thì giản dị
Như hạt thóc, củ khoai
Chẳng đau đầu, nhức óc
Có lời vui, tiếng hài!
Thơ ca ông Tích tắc!
Nhộm nhoạm lắm chủ đề
Hôm thì thơ thời sự
Đọc thì dài lê thê...
Hôm lại thơ cô nọ:
Bỏ chồng theo cuộc chơi
Hôm thì chàng thi sĩ:
Ngồi ngắm trời, sao rơi....
Thơ với đời là vậy
Gần nhau mà rất xa
Có khi thơ là nhạc
Ngân nga buồn, xót xa..
Thơ và thi sĩ vậy
Có lúc thì thành đôi
Thơ và thi sĩ vậy
Lúc mặt trăng, mặt trời.
Thơ là văn, là phú
Là người, là nhân, tri
Thơ là Hồn là xác
Là buồn đau, xá gì
Ôi một đời thi sĩ
Như người nhặt rác thôi
Tìm trong đống rác ấy
Vài thứ thơm cho đời!
Thơ có khi là sóng
Ào ạt vỗ dồn lên
Chìm đi trong tắt lịm
Thi sĩ là không tên....
Là gì? là gì nữa?
Thì thơ là hồn người
Là gì ta không biết
Thơ chỉ là thơ thôi..
Là Anh, hay là em
Là buồn, vui, ái, ố
Là đau, là hơi thở
Hay là Điên giữa đời!
Dù là gì em ơi
Thì thơ làm anh sống
Bằng yêu thương, hi vọng
Để em về bên thơ.....
Thi sĩ là hồn thơ
Trăm năm lời vẫn đó
Dù anh nơi bia mộ
Thơ vẫn hồn trong tôi!
( Thơ Vũ Dũng - 161213)
PS:
( Thi sĩ là những người có tâm hồn thơ, yêu thơ, và chơi ngôn từ, Thi sĩ không phải là người làm thơ lấy thành tích, hay và không hay, thơ và không thơ chẳng có gì là chuẩn mực. Người có tâm hồn thi sĩ vĩ đại gấp ngàn lần người làm được thơ mà không có tâm hồn)
Bình luận
Bình luận bằng Facebook