Bài thơ " NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ" của luật sư Vũ Ngọc Dũng
Người đàn bà đã cũ
( Thơ Vũ Dũng)
--------------
Em kể anh nghe chuyện đàn bà đã cũ
Trong mênh mang khổ sở của cuộc đời
Từ khi lớn lên, chớm biết yêu thôi
Người đàn ông ấy làm em đã cũ...
Lúc mơn mởn, xanh tươi, em MỚI màu nhung nhớ
Rồi dần quen cuộc đời quăng quật giữa tình yêu
Em nếm mùi cay đắng, no nê, như loang máu trời chiều
Nếm đủ yêu thương, dối lừa, tan nát
Có kẻ yêu em chân thành, rồi bội bạc
Kẻ dối lừa thân xác với cuồng si
Kẻ đến rồi im lặng bước ra đi
Kẻ ngon ngọt đầu môi rồi lặng thầm chối bỏ
Kẻ ba hoa vẽ tương lai ấm đủ
Kẻ Biết em đã nghiện, đã quen mùi
Sẽ không lìa xa được nữa xác thân ơi
Nhưng tất cả chỉ là cho em thêm cứng rắn...
Khi qua nhiều cay đắng
Em lại càng thêm nồng mặn với si mê
Những kẻ qua đường nhìn thoáng đã sân si
Muốn chiếm đoạt xác thân em lửa bỏng
Em - Người đàn bà đã cũ
Nhưng đàn ông có thích mới bao giờ
Giá trị xác thân em hếnh hoáng đến không ngờ
Cho bước ngoặt đời em chiều nắng tắt
Những bản giao hưởng ngân lên cũng đến hồi im bặt
Xác thân nào rồi cũng sẽ tàn phai
Anh có biết không già, xấu chỉ nay mai
Liệu anh có còn say mê người đàn bà đã cũ
Giống như trăng mờ tỏ
Anh chẳng muốn em khoe mẽ những cuộc tình!
( Luật sư Vũ Ngọc Dũng năm 2017)
Bình luận
Bình luận bằng Facebook