Bài thơ - Đi cùng con
ĐI CÙNG CON
Thơ: Vũ Dũng
----------------------
Đêm đêm vầng trăng trôi
Bóng hai người dài, ngắn
Con đường đi ngoằn, vặn
Tiếng cha con cười đùa
Hạnh phúc mảnh trời thưa
Dẫu đường xa phía trước
Nụ cười con bất chợt
Làm tan biến buồn đau!
Chân trời có xa đâu
Ta vẫn nhìn thấy đó!
Bầu trời có cao đâu
Mặt trời lặn rực đỏ!
Gần gần đi mải miết
Bóng cha con- bạn thân
Từ một cao một thấp
Khi bóng nhỏ cao dần
Hai cha con mải miết
Tìm chân trời, ngay kia
Thời gian trôi biền biệt
Hai bóng bằng nhau kìa!
Chân trời ở phía trước
Ngay phía trước kia thôi
Ta sẽ đến nơi đó
Con sẽ lớn thành người!
Hai cha con đi mãi
Bóng dài ngắn lại về
Cong cong bóng cha đã
Sắp tới chân trời kia
Bóng người con lực lưỡng
Cao lớn phi như bay
Cõng cha về hướng đấy
Hướng chân trời cỏ mây
Bỗng một hôm rực sáng
Sau giấc ngủ hồn nhiên
Ánh mặt trời tươi óng
Vuốt ve tóc con mềm
Cha yếu rồi và nói:
Con à: Đây chân trời!
Con đã đi tới đích
Trưởng thành và làm người!
Rồi cũng chính nơi đó
Hoa cỏ muôn sắc màu
Người cha già nhắm mắt
Để lại niềm tiếc đau
Nhưng người cha già ấy
Đã đi cùng con mình
Suốt một đời gian khó
Cho con ngày bình minh....
( Thơ Vũ Dũng - Ốm quá nằm làm thơ cho đỡ nghĩ ngợi) - 28.05.2014
— với Tíc Tắc Khoảnh Khắc và 6 người khác.
Bình luận
Bình luận bằng Facebook