Bài thơ kẻ Bạc tình
Bài thơ Bạc tình
Vũ Ngọc Dũng
--------
Ai đã rời khỏi tôi
Lúc trời chưa kịp sáng?
Ai đã rời khỏi tôi
Khi cơn say chạng vạng!
Giữa cơn giông tố ấy
Người đã đi thật xa
Kẻ say không biết được
Tìm mộng mơ, phôi pha!
Ai đã rời khỏi tôi
Rồi quay về lúc úa?
Ai đã bỏ tôi đi
Trở về trong rạn vỡ!
Tường cao cổng còn đó
Vẫn đợi em quay về
Nếp nhà xưa ngói đỏ
Bình yên vẹn câu thề!
Em đã bỏ tôi đi
Lúc đời chua chát nhất
Em đã quên thứ gì
Quay về đây tất bật?
Em quên lời hẹn ước
Quên bặm mắt, bờ môi
Quên yêu thương thuở cũ
Quên nỗi buồn chia đôi!
Thành phố đô thị ấy
Lãng vảng chiều khói bay
Từ nơi thôn quê ấy
Khói lạc về nơi đây!
Bỗng dưng em chợt tỉnh
Ô kìa! Cô gái quê
Thảng thốt trong nối tiếc
Ngày xưa đang dội về!
Có người con gái ấy
Bỏ tôi, bỏ bờ sông
Chiều diều bay ngút gió
Và hương thơm cánh đồng
Rồi người con gái ấy
Một buổi bỗng quay về
Nhận ra mình lầm lỡ
Bội bạc luôn lời thề..
Và người con gái ấy
Suốt một đời không yên
Bời tình xưa nghĩa cũ
Đã bỏ trôi theo thuyền!
( Thơ Vũ Dũng 191213)
Bình luận
Bình luận bằng Facebook