Bài thơ"Tham - Sân - Si" của Vũ Ngọc Dũng
Vì bị kiềm chế bởi tam độc tham, sân, si nên chúng sinh luôn tạo nghiệp ác và do đó tạo ra trong tâm thức những nghiệp lực dưới dạng tiền định lực, trói buộc tâm thức. Khi mạng sống chấm dứt, chúng sinh bị kiềm chế bởi những tiền định lực ấy sẽ phải đi theo nghiệp lực của mình để tái sinh trong 6 cõi luân hồi với một tâm thức và thân thể của kiếp sống mới, phù hợp với các nghiệp nhân đã tạo tác ra trong quá khứ.
Tam độc là phần chính giữa trong bức tranh "Bánh xe luân hồi” đặt tại nhiều tu viện Phật giáo ở Tây Tạng, với hình ảnh con công, rắn và lợn cắn đuôi nhau.
THƠ Vũ Ngọc Dũng
*********
Thiệt hơn nào ai tính
Chuyện nhân gian đong đo
Quên thiệt hơn nhỏ, lớn
Sống thanh thản, cơ đồ!
Sao cứ phải nghĩ suy
Nay thiệt, mai sẽ có
Cho là ta đang có
Nhận là nợ cuộc đời
Nói là nói thế thôi:
Tham, sân, si cái ngưỡng
Đời con người vô lượng
Sao tính chuyện thiệt thòi…!
Chỉ là: cho – nhận thôi
Quên đi cho thoải mái
Tính chi li là dại
Khôn lỏi: khổ quá chừng!
Nếu lòng tham vô cùng:
Hãy trở về thiền tự
Lòng ta thanh thản nhé:
Sẽ được nhiều, thật nhiều!
Đời phải nhớ một điều:
Không có ai ngu cả
Người ta nhường ta đã:
Là vượt: Tham- sân- si!
Bình luận
Bình luận bằng Facebook