Đứng gác
Luật sư Vũ Ngọc Dũng
Đứng gác
Phố thì đen
Em trắng
Điện sáng bên thềm!
Cô gái da đen
Cười tỏa nắng
Trong đêm!
Sao không có chỗ sáng
Mây mù che phủ
Màn trời như nhường chỗ âm u!
Anh
Đứng gác ngẩn ngơ
Bên dòng người qua lại.
Bỗng thấy đêm dài mãi
Anh chẳng muốn về nhà
Đêm đẹp như bóng ma
Quẩn quanh trong trí óc
Anh giật mình bất chợt
Mặt trời đã sáng bừng!
( Vũ Dũng 091213)
Bình luận
Bình luận bằng Facebook