Luật sư Việt Nam - “Cạm bẫy” của tư duy
Có nên xây thêm nhà máy nữa không? Có thuê ngoài các hoạt động logistics không? Mua hàng từ nhà cung cấp nào? Mua với số lượng và giá thành bao nhiêu?
Khối lượng và thời gian sản xuất như thế nào? Đó chỉ là một số trong muôn vàn những vấn đề cần các quản trị viên, từ cương vị giám đốc đến nhân viên, quyết định. Một phán quyết sai lầm hoàn toàn có thể làm tiêu tan cả một doanh nghiệp, hoặc ở mức độ ít nghiêm trọng hơn, sẽ tạo ra các chi phí không cần thiết, hay giảm chất lượng dịch vụ khách hàng.
Rõ ràng ra quyết định luôn là một công việc quan trọng, khó khăn nhất và cũng nguy hiểm nhất. Để đảm bảo có được một quyết định đúng, người ta thường sử dụng nhân tài ở các vị trí then chốt và cố gắng trang bị cho họ đầy đủ thông tin cùng các công cụ hỗ trợ trong việc ra quyết định. Tuy nhiên, liệu như vậy đã thật sự đủ? Đôi khi sự sai lầm lại nằm ngay trong cách bộ não chúng ta hoạt động. Bài viết sau đây sẽ giải phẫu các “thói hư, tật xấu” của bộ não con người dẫn đến các quyết định không chuẩn xác, và đưa ra các biện pháp khắc phục.
Bẫy điểm neo (The Anchoring Trap)
Giả sử công ty bạn đang tìm nhà cung cấp cho một nguyên liệu mới để sản xuất sản phẩm mới. Nhưng loại nguyên liệu này tương đối hiếm, và trên thị trường chỉ có một nơi đủ khả năng cung ứng. Nhà cung ứng đưa ra một mức giá rất cao, dù biết chắc rằng công ty bạn khó chấp nhận và sẽ thương lượng xuống thấp hơn. Tại sao họ cố tình “hét” giá cao như vậy? Vì thế mạnh độc quyền, tất nhiên, nhưng ngộ nhỡ công ty bạn không mua nữa mà tìm nguyên liệu khác thay thế thì sao? Thật ra họ nắm được tâm lý khi ra quyết định trả giá sản phẩm cần mua, não của chúng ta sẽ phải tìm kiếm các thông tin để dựa vào đó phân tích rồi đưa ra lựa chọn cuối cùng. Rõ ràng việc “nói thách” giá của họ là một cách nhằm chờ cho bộ não chúng ta mắc vào chiếc bẫy của sự tìm kiếm cơ sở suy luận hay còn gọi là bẫy tìm “điểm neo”. Con số họ đưa ra đã được gắn với sản phẩm, đóng vai trò thông tin về giá của nó, khiến bộ não của bạn bị “ám ảnh”, hậu quả là bạn có xu hướng trả giá xoay quanh con số đó, dù trong thực tế nếu kiên trì thương thảo, công ty bạn có thể mua được nguyên liệu với giá rẻ hơn rất nhiều.
Có thể tìm thấy một ví dụ khá phổ biến khác về bẫy “điểm tựa” trong việc dự báo nhu cầu khách hàng. Thông thường, nhiều người vẫn sử dụng con số bán hàng trong quá khứ để ước tính nhu cầu trong tương lai. Điều này hoàn toàn dễ hiểu và có phần hợp lý bởi nó là nguồn dữ liệu ta sẵn có, tuy nhiên, sẽ là một sai lầm nếu chúng ta dựa quá nhiều vào số liệu bán hàng trong quá khứ. Bởi lẽ, việc làm này hoàn toàn có thể dẫn đến các dự báo tồi, đặc biệt là đối với các thị trường tăng trưởng nhanh, hoặc có nhiều yếu tố khác tác động đến nhu cầu. Bẫy điểm tựa cũng giúp chúng ta lý giải được nhiều định kiến trong xã hội hiện nay. Nhiều người đánh giá người khác chỉ bằng cảm nhận của lần đầu gặp gỡ. Ví dụ một số giám đốc tuyển dụng đã “yêu” (hay “ghét”) một ứng viên chỉ bằng cái nhìn đầu tiên. Thậm chí, “điểm neo” còn tồn tại ngay trong những điều hết sức đơn giản nhưng cũng đủ để khiến não chúng ta hoạt động sai lệch: bài báo buổi sáng, lời khuyên của đồng nghiệp, cái nhăn mặt của đối tác …
Phải làm gì để loại bỏ chiếc bẫy này?
Chúng ta không thể tránh được hoàn toàn (cũng giống như lâu lâu chúng ta vẫn bị mua hớ một món đồ nào đó!), tuy nhiên có thể hạn chế được phần nào bằng cách sau:
- Luôn nghĩ là có sự tồn tại của chiếc bẫy tư duy này.
- Xem xét vấn đề từ nhiều góc độ.
- Tìm hiểu thêm thông tin nếu thấy có nghi ngờ hoặc không chắc chắn. Hỏi ý, xin tư vấn của người có kinh nghiệm.
- Luôn nghĩ đến sự tồn tại của chiếc bẫy này khi ra quyết định.
- Không nên nghĩ tình hình hiện tại là lựa chọn duy nhất, nghĩ đến các lựa chọn khác và phân tính ưu, nhược điểm của từng lựa chọn.
- Hãy tự hỏi liệu bạn có chọn giải pháp hiện tại không nếu như nó không phải là giải pháp đang tồn tại.
- Không nên thổi phồng chi phí và rủi ro của sự thay đổi.
- Khi gặp khó khăn trong việc lựa chọn giải pháp tốt nhất, đừng mặc định chọn duy trì giải pháp hiện tại.
- Luôn nghĩ đến sự tồn tại của chiếc bẫy này. Nếu có thể nên để người khác (người không liên quan đến quyết định trong qua khứ) ra quyết định.
- Hãy lắng nghe ý kiến của người ngoài cuộc, người không tham gia vào việc ra quyết định trong quá khứ.
- Khi nhìn nhận các sai lầm trong quá khứ cần công bằng, tính đến lượng thông tin hiện hữu, tính thời điểm của việc ra quyết định trong quá khứ.
- Luôn luôn kiểm tra tính khách quan, tránh xu hướng chấp nhận bằng chứng mà không đặt nghi vấn nào.
- Nhờ một người mà bạn tôn trọng đóng vai trò phản biện để phản bác lại quyết định mà bạn đang dự tính. Tốt hơn cả là bạn tự xây dựng phần tranh luận của mình. Nguyên nhân cốt yếu khiến bạn đưa ra quyết định là gì?
- Hãy thành thật với bản thân mình về động cơ của bạn. Liệu bạn có thật sự thu thập thông tin để đưa ra một lựa chọn đúng đắn hay bạn chỉ tìm kiếm bằng chứng chứng minh điều bạn đang muốn làm?
- Khi tìm kiếm tư vấn từ những người khác, đừng bao giờ hỏi những câu hỏi mang tính dẫn dắt tới việc khẳng định bằng chứng. Và nếu bạn thấy người cho bạn lời khuyến có vẻ như luôn ủng hộ quan điểm của mình thì hãy tìm một người khác. Đừng để bản thân bị bao quanh bởi những người luôn nói “đồng ý”.
- Liệu bạn có chấp nhận rủi ro 50/50 để mất 30 triệu hoặc thắng 50 triệu không?
- Liệu bạn thích giữ trong tài khoản 200 triệu đồng hay chấp nhận cơ hội biến nó thành 250 triệu nếu may, hoặc còn 170 triệu nếu rủi?
- Đừng ngay lập tức chấp nhận khung mẫu đầu tiên, cho dù nó được thiết lập bởi bạn hay bất kỳ ai khác. Luôn luôn cố gắng dàn dựng vấn đề với nhiều cách khác nhau. Cẩn thận sự xuyên tạc do các khung mẫu.
- Cố gắng trình bày vấn đề một cách trung lập, sao cho có sự liên kết giữa mức đạt được và tổn thất, hoặc bao gồm những điểm tham khảo khác nhau.
- Suy nghĩ thật kỹ về cách thức thiết lập vấn đề trong suốt quá trình ra quyết định. Tại những thời điểm trong quá trình này, đặc biệt càng về cuối, tự hỏi bản thân xem suy nghĩ của mình sẽ thay đổi thế nào nếu như bộ khung thiết lập thay đổi.
- Khi người khác tiến cử quyết định nào đó với bạn, hãy xem xét cách thức họ thiết lập vấn đề. Thử thách họ với những bộ khung khác nhau.
- Để hạn chế ảnh hưởng của sự tự tin thái quá, luôn phải bắt đầu bằng việc xem xét các thái cực: trường hợp xấu nhất, tốt nhất (hoặc cao nhất, thấp nhất). Tránh việc bị lôi cuốn theo một con số dự báo ban đầu. Sau đó muốn tăng độ chính xác của dự báo hãy tự đặt câu hỏi trong những trường hợp nào thì con số dự báo sẽ rơi vào khoảng dự báo. Hãy thách thức năng lực dự báo của bạn cũng như của người khác bằng cách đặt câu hỏi tại sao? Khi nào thì điều đó xảy ra.
- Để tránh khỏi loại bẫy cẩn trọng, hãy luôn trung thực đưa ra những đánh giá, ước lượng của mình và giải thích những thông tin này người sẽ sử dụng những ước tính của mình. Nhấn mạnh sự trung thực, minh bạch cho những người cung cấp thông tin cho bạn. Thử nghiệm những ước lượng của mình trong một giới hạn hợp lý để nhận định mức độ ảnh hưởng của chúng. Cẩm trọng đối với những ước lượng và đánh giá nhạy cảm.
Bình luận
Bình luận bằng Facebook