Sợ - Ngại
Sợ - Ngại
Thơ Vũ Dũng
--------------------
Sợ sao lại phải bắt đầu
Đường dài, ngõ nhỏ, thương nhau sao đành?
Hẹn hò thấy ngại: mong manh!
Chờ mong: thấy ngại biết thành chi không?
Ngại đi, ngại đợi, ngại mong!
Ngại yêu, ngại phải chạnh lòng vì ai
Ngại chờ tin nhắn sớm mai
Ngại thương nhớ để đêm dài không yên!
Ngại đi trên những con thuyền
Chòng chành sóng đập xô nghiên lệch chèo!
Ngại nghe thủ thỉ thương yêu
Ngại đêm tỉnh giấc mọi điều như mơ!?
Ngại mở lòng, ngại thẩn thơ
Ngại bị trách móc, lỡ giờ, hờn ghen
Ngại tình cũ, ngại vô duyên
Ngại rồi lại lỡ con thuyền đong đưa
Ngại tìm hiểu, ngại hẹn hò
Người tìm ta, lại bị lơ chẳng tìm!
Ta tìm người, lại không duyên!
Như trò cút bắt đau tim sớm - chiều!
Cô đơn anh bước đã nhiều
Sánh đôi liệu có vướng yêu nhỡ đành
Ngại yêu lắm, hiểu cho anh
Trên đường đi nhỡ có thành duyên ai
Thì thôi phận gửi ngày mai
Duyên trôi dạt kiếp đơn dài như mây
Ngại lắm yêu, ở kiếp này
Như gió thoảng lẫn hương bay phiêu bồng
Anh xin lỗi những kiếp hồng
Để anh xin Mẹ mở lòng xem sao
Hoa Bèo nở ở cầu ao
Hoa yêu thương nở nơi nào xa xôi?
Cô đơn yêu quá một đời
Ngại bắt đầu với một người cô đơn!
Bình luận
Bình luận bằng Facebook