Bài thơ " KHEN -CHÊ" của luật sư Vũ Ngọc Dũng
Thơ Luật sư Vũ Ngọc Dũng
==============
Khi bé ta sinh ra
Thích lời ngon, mật ngọt
Làm một vài điều tốt
Người lớn khen sướng rơn
Lớn lên rồi mới biết
Khen đúng chỗ, đúng nơi
Là động lực mạnh mẽ
Để tốt hơn, nên người.
Lời khen là khích lệ
Những việc tốt đã làm
Lời khen là liều thuốc
Cho vất vả, gian nan!
Khen mà như thuốc vậy
Khen nhiều thành chai lì
Thành vô cảm, lạnh nhạt
Khen chê là mấy khi?
Lời khen nơi cha chú
Chân thành và sâu xa
Máu xương, và nước mắt
Đổi thành khen, thành ca!
Lời khen cũng đôi lúc
Là lời chê, nhếch cười
Lời khen có đôi lúc
Là thủ đoạn mà thôi!
Khen nhau khen trước mặt
Là lời khen nịnh thần
Khen nhau vì nhờ vả
Là lời khen ngu đần!
Lời khen sau lưng bạn
Với những người thân, quen
Lời khen ngợi, tán thưởng
Để bạn tốt đẹp lên!
Khen không vì nhờ vả
Khen không vì nịnh xu
Khen không vì danh vọng
khen giả dối, đen mù…
Khi chê mấy ai thích
Nhưng các cụ nói rồi:
"Rằng thuốc đắng giã tật”
Lời chê khó nghe thôi!
Nhưng bạn nhớ, nhớ kĩ
Ai xu nịnh, khen mình
Cần xem kỹ, tính kỹ
Có khi là lưu manh!
Đừng ghét người chê bạn
Người khen hãy đề phòng
Đừng yêu người xu nịnh
Có khi thành tay không!
” Mật ngọt thì ruồi chết tươi/ Những nơi cay đắng là nơi thật thà”
Bình luận
Bình luận bằng Facebook