Bài thơ" BẺ KHÓA TRÁI TIM" của Luật sư Vũ Ngọc Dũng
Thơ Luật sư Vũ Ngọc Dũng
——————–
Anh đã hứa với mình đóng cửa trái tim
Bằng nhiều vòng bao, dây thép gai và khóa
Kẻ muốn đột nhập vào, ra
Chỉ nhìn ngấp ngó
Đâu vượt được qua vòng bảo vệ dọc ngang!
Trái tim anh đã nhỡ hóa vườn hoang
Cây khóa bao năm, đã nhuốm màu hoen rỉ
Hàng thép gai bao bọc trong tư thế:
Đề phòng kẻ lạ vào trong!
Ngăn tim nào anh cũng trống không
Tâm thất, tâm Nhĩ trống trơn, khô máu
Ai có thể sống trong bạc bẽo
Trái tim anh đã khóa tự lâu rồi!
Bỗng một ngày trời đổ rét đơn côi
Anh bỗng hoen ố, mòn đi và yếu ớt
Kẻ lạ tranh thủ, mưu mô và giỡn cợt
Phá khóa tim anh, để lọt vào trong!
Trái tim này chỉ còn lại trống không
Em vào làm gì cho cô đơn lạnh lẽo!
Trái tim anh, gồ ghề bao vết sẹo
Làm gì đâu có chỗ của yêu thương?
Dại dột làm gì em, cố phá khóa, mở đường
Chẳng có gì bên trong, sao em muốn làm tên trộm?
Phá khóa bình yên trong anh, màu đen nhuốm
Không còn gì để lấy cắp đâu em!
Khóa gỉ rồi, vẫn nhốt chặt trái tim
Nằm yên đó, thở than lời bội ước
Của người cũ, vết sẹo không liền được
Phá khóa làm chi, tìm cửa mở mà vào!
Trái tim này méo, móp chẳng ra sao
Là vô sản, rỗng không và buồn tẻ
Cố làm chi, tim tình yêu tàn phế?
Phá khóa rồi, em lại phải về không!
Thế rồi ngày mưa, ngày nắng, ngày bão giông
Với tim anh ngày nào cũng vậy
Ngày nào cũng là mùa gió máy
Cũng hạn khô, sức sống cũng không còn!
Em hãy tìm những trái tim yêu thương
Sẽ co bóp nhịp đều đều, hạnh phúc
Sẽ yêu thương và rộn ràng, cung bậc
Để em tìm đúng chỗ của tình yêu!
Tạm biệt nào, trả khóa nhốt tim yêu
Em vội bước vào trong, rồi lại đi mãi
Người đến, rồi đi, tim đau đóng lại
Anh sẽ chờ, thay khóa mới cho tim!
( Người đã chết, và tình đã hết….. em hãy về đi….) Tháng /2016 Hà nội
Bình luận
Bình luận bằng Facebook