Bài thơ" Mưa" của Luật sư Vũ Ngọc Dũng
Mưa
Thơ Vũ Ngọc Dũng
—————
Em nghe mưa rơi đi
Buồn não nề khôn tả!
Có lẽ mưa là cớ
Để lòng người vấn vương.
Mưa rơi em có thấy
Như khóc than trăm đường?
Mưa rơi em có thấy
Đời nắng mưa bất thường?
Anh cô đơn trăm nẻo
Nhưng vẫn cười rạng ngời!
Nhưng trong nụ cười ấy
Những suy ngẫm sự người!
Sao đời vui đến vậy
Mà ta vẫn cô đơn?
Sao đời đông đến vậy
Mình ta vẫn một đường?
Dòng người kia hối hả
Mỗi người một đích rồi!
Lạc trong đông đúc phố
Là tâm can một người!
Mưa chi thêm chua chát
Lội lầy cả ruột gan
Thoảng đâu đây khúc hát
Ru dương và mênh mang!
Bình luận
Bình luận bằng Facebook