Bài thơ: Người
NGƯỜI
Tác giả: Vũ Ngọc Dũng
------------
Ta ngon giấc bình yên
Một đời ngang dọc mãi
Chân mỏi, mắt chậm lại
Nghỉ ngơi một chặng đường!
Ta đi qua đêm sương
Mai trời sẽ sáng lại
Kiếp người còn dài mãi
Ta sống hoài ngàn sau!
Giọt nước mắt phải lau
Để không ai oà khóc
Nỗi buồn giấu thật sâu
Để đời không tang tóc!
Hoa ơi hoa nở mãi
Trên dải rừng bao la
Thời gian như nhịp sóng
Vỗ - ngày ngày xa xa!
Ai không ĐỜI như thế
Kiếp sinh tử định rồi?
Ai không vào cõi phật
Để mầm non sinh tươi?
Ngày mai trên rừng ngát
Hoa xanh, cây rừng xanh
Có con chim sẽ hót
Bài hát khúc quân hành...
Hãy mỉm cười nhân kiếp
Hoa đỏ rực góc trời
Nơi ta về chào đón
Trầm luân một kiếp NGƯỜI!
( Mình sẽ là hoa thắm- Nở bạt ngàn đầu non- Mùa về, hoa rực thẳm- Đời bao nhiêu mốc son)
Thơ Vũ Dũng - Buồn không biên giới -T5/2014
Bình luận
Bình luận bằng Facebook