Bài thơ SỰ ĐỜI
BÀI THƠ SỰ ĐỜI
VŨ NGỌC DŨNG
------------
Đời chẳng gì bất biến
Ai cũng muốn bền lâu
Nhưng mà không giữ được
Thì dành lòng xa nhau
Đời chẳng gì tốt mãi
Cũng chẳng ai giống mình
Nên có người tốt xấu
Cứ mặc kệ, làm thinh
Đời không ai khổ mãi
Vì khổ tận cam lai
Một, hai ngày còn khổ
Ắt sáng bừng ngày mai
Cụ Hồ đã dặn thế
Đừng mất niềm tin rằng:
Đất trời như có mắt
Mọi chuyện rất công bằng
Đời là muôn dấu hỏi
Trả lời sao hết giờ
Nên đừng có ngồi hỏi
Sao gã này làm thơ
Đời không ai tốt mãi
Vì tốt cũng là Thời
Tốt xưa nay vẫn thế
Cũng chỉ làm Tạm thôi
Đời không ai dốt mãi
Vì học chưa đến nơi
Cho nên ngày mai ấy
Học sẽ thành giỏi thôi
Nhưng có một chuyện lớn
Dù cho bạn là ai
Chỉ có một bố mẹ
Không đời nào có hai
Vậy nên ta cần nhớ
Dù mất bạn, rời ai
Dù chia tay vợ cả
Thì cưới liền vợ hai
Nhưng cha mẹ không thể
Đổi bất cứ thứ gì
Dù cho bạn đang muốn
Khổ ải rồi qua đi
Có một điều tôi thấy
Đời là kiếp luân hồi
Như bánh xe quay mãi
Chẳng bao giờ dừng thôi
Nên cuộc đời vòng lặp
Hôm nay và mai sau
Cứ nhân nào quả đấy
Chẳng thể nào sai đâu
Nên mình sống cho tốt
Hạn chế bớt kẻ thù
Người yêu thương khắp chốn
LÀ cuộc đời vi vu.....
( Cuộc đời là chỉ có một lần, các bạn đừng lãng phí nhé!
Bình luận
Bình luận bằng Facebook