Bài thơ Tháng cô hồn
THÁNG CÔ HỒN
============
Như là tháng cô hồn đến
Bóng người nghiêng ngả bên hiên
Tiền rơi - kẻ cười người khóc
Tranh cướp mộng mị ưu phiền
Tháng bảy cô hồn hiu quạnh
Hồn ma xen lẫn hồn người
Nửa trần gian nửa âm phủ
Nửa đau thương, nửa khóc cười!
Tháng cô hồn mưa ngạ quỷ
Nỗi niềm sợ hãi trong Tâm
Kẻ sống ác lo lắng nỗi:
Thù kia động mộ người âm!
Tháng cô hồn thôi làm việc
Sợ điều sai trái ám hơi
Rồi bị đầy vào địa ngục
Kiếp sau không được làm NGƯỜI!
Nào kiêng đêm di chuyển
Sợ ma bắt, với quỷ thau
Tháng cô hồn nơi nhớp nhúa
Hồn và xác chẳng lìa nhau
Người đi động vào lốt quỷ
Lại mang thêm nhiều niềm đau!
Tháng cô hồn đốt vàng mã
Tránh xa ngọn lửa cháy bùng
Vị ngạ quỷ thường hay tới:
Lấy linh hồn để chiêu vong!
Tháng cô hồn ma, và quỷ
Còn hiền lành hơn con người
Chỉ là tri vong, tri quỷ
Sống có tâm vẫn mỉm cười!
Bình luận
Bình luận bằng Facebook