Tình muộn
Tình muộn
Thơ Vũ Ngọc Dũng
----------
Đời nhạt nhòa nước ốc
Thêm chút tình cho vui
Rồi trở về ngày ấy
Viết hai chữ: Ngậm ngùi!
Rồi nghĩ về ngày ấy
Giảng đường giờ ra chơi
Nhìn em bên người cũ
Mà tim anh rối bời
Anh leo lên tột đỉnh
Nỗi buồn ngày không em
Anh rơi xuống tận đáy
Trầm tư ta: Muộn màng!
Thế rồi em trở lại
Hồn nhiên và tự nhiên
Hạnh phúc trong yên lặng
Như nơi anh ngồi Thiền!!!!
Cảm ơn em đã đến
Dù nhỡ nhàng, dở dang
Dù nhớ nhung thầm kín
Dù tình ta muộn màng!
( Tình Muộn)
Bình luận
Bình luận bằng Facebook