Bài thơ " Cây Thủy sinh" của Vũ Ngọc Dũng
Người xưa thật là chưa hình dung ra bây giờ ... khi bảo:” Đất vắng cây, đất ngừng ngừng hơi thở/ Cây thiếu đất, cây sống sống với ai...”
Và sự thật là:
" Cây thiếu đất cây sống với NƯỚC”!
=> Quả là không có gì vĩnh hằng, không có gì là tuyệt đối cả nhỉ!
Thuỷ sinh
Thơ Vũ Ngọc Dũng
...........
Tựa lưng vào núi đã thường
Tựa mạng vào Thuỷ có trường lưu sinh?
Một đời tựa nước luồn kênh
Nước lên ức vỡ tan tành đê sông
.
Thuỷ sinh tựa khí mênh mông
Thuỷ sinh tự để nuôi thân, dưỡng cành!
Mềm neo, tựa giậu mà thành
Cứng người kiên định mà danh rạng đời!
Bình luận
Bình luận bằng Facebook