BÀI THƠ CHA
--------
Cha
Người mang con
trên mọi chặng đường
Dạy con những:
lý lẽ và sự đời khấp khểnh
Cha
Người đưa con lên gềnh, xuống biển
Núi Thái Sơn
xưa ví tựa công cha!
Cha
người đàn ông của bom đạn đã qua
của ngày tháng lo dạy con bản lĩnh
Cha
Những gì trong lặng lẽ
là cha dành cho con trong những tình thương
Người đàn ông vai nặng chĩu giang sơn
Chưa một phút trùn chân ngồi ngơi nghỉ!
Cha
Người đàn ông thương con,
trong bước đường dâu bể..
càn khôn, sương gió, dạn dày
Khác với tình yêu của mẹ hằng ngày
Cha là người thương con hướng về phía trước
Khác với tình yêu của mẹ trong no đủ
Cha
thương con hướng tới đích con về!
Người cha nào âm thầm,
lặng lẽ, chiều quê
những quãng đời lê thê vất vả..
Đổi sức mòn dần:
lấy cơm, lấy cá,
lấy trưởng thành, khôn lớn cho con.
Cha
Là gió chắn đầu non
Là mưa tháng bảy chắn dồn nắng, mưa
Cha ru con giọng ầu ơ
Nơi con giật thót, bài thơ, nghiêng nằm....
Cha ơi
chai sạn,nhọc nhằn
Sức cha, cạn hết, để phần con ăn..
Cha ơi
mái tóc hoa dâm
Để cha đời cỗi, sáng dần đời con...
Cha già, con lại măng non
Luống đưa tre rặng, gió dồn, buồn thiu
Cha ơi!
Thoang thoảng gió chiều..
Tay xương xương, mắt hõm nhiều nghĩ suy
Thương cha
lặng lẽ con đi
Để mai khôn lớn con về chăm cha..
Đường dài gian khó lời Cha
Tạc in tâm trí, con ra cuộc đời
Hi sinh, lặng lẽ, sáng ngời...
Cha gầy, tóc bạc, mắt thời trầm ngâm...
Cơn mưa lướt nhẹ ngoài sân
Hoa xoan, rơi, rụng, âm thầm, lạnh đêm
Cha già, bao lớp con lên
Hiếu cha con nợ, đáp đền công ơn?
Thơ Vũ Dũng - 20302014
Bình luận
Bình luận bằng Facebook